Nhớ như in ngày đầu mẹ đưa tôi tới trường, ngồi trước cửa lớp tôi hồi hộp xen lẫn chút háo hức, bỗng nhiên tôi giật bắn người khi tiếng trống trường vang lên. Tiếng trống giòn giã xua tan hết trong tôi bao lo lắng, sợ hãi giúp tôi mạnh mẽ bước vào những ngày tháng học sinh. Và cứ thế mỗi ngày tiếng trống mang lại cho tôi vô vàn cảm xúc. Náo nức trước khi bước vào năm học mới, hồi hộp sợ hãi trước những kỳ thi.
	Và như vậy tiếng trống trường đã đi vào lòng tôi. Và là một người bạn không thể thiếu của tôi. Ngày xa trường tôi không còn được nghe thấy tiếng trống trường mỗi ngày. Cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó mà không giải thích được. Trong lòng vẫn cứ chờ tiếng trống trường mỗi giờ tan học.
	 
	
	TRỐNG MỪNG KHAI TRƯỜNG
	 
	Và tiếng trống trường đã đi vào văn thơ như thế. Tình cờ đọc giở những trang sách giáo khoa tiếng việt lớp 2. Tôi đọc được bài thơ “Cái Trống Trường Em” và tất cả hình ảnh, âm thanh của cái trống trường lại ùa về trong tôi:
	Bài thơ: Cái Trống Trường Em
	Cái trống trường em
	Mùa hè cũng nghĩ
	Suốt 3 tháng liền
	Trống nằm ngẫm nghĩ
	Buồn không hả trống?
	Trong những ngày hè
	Bọn mình đi vắng
	Chỉ còn tiếng ve
	Cái trống lặng im
	Nghiêng đầu trên giá
	Chắc thấy chúng em
	Nó mừng vui quá!
	Kìa trống đang gọi :
	Tùng ! Tùng ! Tùng ! Tùng
	Vào năm học mới
	Giọng vang tưng bừng
	 
	(Tác Giả: THANH HÀO)
	 
	Nói vậy để thấy tiếng trống trường như một thứ gì đó vô hình nhưng thân quen, với những ai đã ngồi trên ghế nhà trường hẳn sẽ không bao giờ quên được, là hành trang giúp chúng ta bước vào cuộc đời.
	 
	 
	XEM THÊM